Saturday, December 8, 2012
Trách làm gì, chỉ là vết thương lòng loang lổ...
Đến một lúc nào đó Cơn đau dần trở thành thói quen, Và đơn độc quá lâu bỗng trở thành người bạn thân thiết... Ngày bình yên Anh chợt nhớ Em mãi mãi Xa bất tận... < img src ="http://blog.yimg.com/1/ULUXl3l7s5_.nQEko8.lrolB70QejkMKaTBfQ.Up5Ycd_qX51eq_gg--/79/l/O8DDcR9LrwMDjaC_EScFMQ.jpg">Anh nhớ Anh của ngày xưa Nụ cười nguyên vẹn, thoải mái và lạc quan vô cùng... Tình yêu trong trẻo qua ánh mắt Và tâm hồn rất đỗi trẻ con của Anh... Thời gian trôi qua, Anh vẫn yêu Em, yêu theo cách của riêng mình Nhưng càng về sau, Anh càng cảm nhận nỗi đau của mình Sâu sắc hơn Lớn hơn Và rất nhiều... Và cuộc đời , có những thứ chẳng phải cứ tưởng tượng mà ra... Gió vẫn thổi, nhưng buồn phiền sao ko mất nổi? < img src ="http://blog.yimg.com/1/ULUXl3l7s5_.nQEko8.lrolB70QejkMKaTBfQ.Up5Ycd_qX51eq_gg--/97/l/aDiAjvA72JI7d9cyPSYOMg.jpg">Thật ra là: Anh yêu Em Đó là khi Anh nhìn Em mà không nói Là khi Anh nhìn thấy Em nhưng tim lại bồi hồi Là khi Em cười nhưng Anh lại bối rối... Nhân gian yêu bằng cảm giác Anh yêu Em trọn vẹn cả tâm hồn. Nhưng Em hiểu được bao nhiêu? Tình yêu của Em, là gì? Anh không biết nó bắt đầu từ đâu? Vì có lẽ từ lâu, mọi thứ đã nhạt màu...< img src ="http://blog.yimg.com/1/ULUXl3l7s5_.nQEko8.lrolB70QejkMKaTBfQ.Up5Ycd_qX51eq_gg--/22/l/Ibx0TTEU6IFoCH4wVBZCWg.jpg">Anh đủ sâu sắc để cảm nhận nỗi buồn nơi Em Nhưng rồi ai cảm nhận nối đau nơi Anh? Hà Nội sống vội Anh chao đảo, cho dòng đời hối hả xô nghiêng...
Labels:
Tình yêu - Giới tính
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment