21 Điều Mình Đã Học Từ Cuộc Sống
Xem thêmSuy ngẫm: về Con đường phía trước Bạn biết rõ về Bố/Mẹ mình đến đâu? Làm sao vượt qua sự đổ vỡ của gia đình? Cuộc đời ta còn được gặp bố mẹ mấy lần? Ngày tận thế của loài người [ Hãy xem và suy ngẫm...
1. Không van xin
Khi thành lập Góc Suy Ngẫm, mình hy vọng sẽ duy trì được cho đến khi đã có một cộng đồng thật vững chắc. Khi đó, cộng đồng sẽ cùng nhau xây dựng website, cùng nhau bỏ mỗi người một ít kinh phí để duy trì website. Thật ra khoảng tiền để duy trì website là không bao nhiêu, chỉ khoảng 160.000VND/ tháng. Giả sử nếu có 100 người nhiệt tình ủng hộ mỗi tháng thì cũng đã đủ rồi. Do đó, mình đã kí hợp đồng cùng một công ty viễn thông để các bạn có thể nhắn tin nhằm ủng hộ gây quỹ duy trì website.
Nhưng niềm tin ấy đã bị rạn vỡ. Mỗi tháng số tiền nhận được từ tin nhắn chỉ khoảng 50.000VND dù số người truy cập website ngày càng tăng lên. Minh nhận ra rằng không thể cầu xin sự trợ giúp từ những người khác, mà phải sống bằng chính bản thân mình. Do đó, mình đã bắt đầu bán quảng cáo và xin tài trợ cho website. Số tiền đến nay xin được đã đủ để duy trì website trong 2 năm.
Không nên van xin và tin vào lòng tốt của một người nào đó xa lạ mà hãy học cách tự đứng lên bằng đôi chân của mình. Mình nghĩ, ra đời cũng vậy. Nếu bạn không chịu học cách tự lo cho cuộc sống của bạn thân mà mãi dựa dẫm vào lòng thương hại của những người khác, bạn sẽ không tiến xa được.
2. Gia đình là chốn bình yên nhất trong cuộc sống này
Bạn sẽ không tìm được một nơi nào khác mà có những người sẵn sàng hy sinh, lo lắng và bảo bọc bạn hơn gia đình.
Bước ra cuộc sống, rồi bạn sẽ gặp nhiều tranh chấp, bon chen, những oán hờn, ích kỷ… Mỗi người đều có cuộc sống và mục tiêu của riêng họ, nên chẳng lí do gì họ phải quan tâm đến bạn, như cha mẹ, như anh chị em ruột thịt trong nhà.
Hồi còn cấp 3, mình từng viết bài cơm của má. Đó có lẽ là bài viết thật nhất của mình. Không trau chuốt. Không ngôn từ hoa mỹ. Chỉ kể và kể. Giờ mình đã lên đại học, ước mơ về những bữa cơm cùng má không còn xa xôi như xưa nữa. Nhiều lúc hai má con chỉ ăn cơm với mì gói và trứng chiên vì chiều hôm trước má về trễ, không mua được đồ ăn để làm cho bữa trưa hôm sau. Nhưng mình vẫn cảm thấy ấm áp và ngon hơn nhiều so với những phần cơm mua vội vàng trước cổng trường với những món ăn nóng hổi đầy màu sắc (thiệt ra không biết người ta có bỏ phẩm màu hay không).
Hay như ba mình. Có lần mình vội ra ngoài, bóp khóa cửa rồi sau đó sững sờ nhận ra là chìa khóa vẫn còn để trong nhà. Mình gọi cho ba hỏi xem ba có chìa khóa dự phòng không. 12h trưa, ba chạy hơn 40km từ chỗ làm trên tận Bình Dương về nhà chỉ để mở ổ khóa ra cho má con mình (lúc đó, mình tưởng chiều tối ba mới về nên lang thang vật vờ vật vưỡng ngoài đường).
Đó là chưa kể 21 năm ba má nuôi ăn học. Từ khi nhà còn vách lá, mái tranh đến khi đã xây nhà gạch. Từ khi mình chỉ mới biết mở mắt đến khi mình đã vào đại học. Và còn rất nhiều những lần ba má bấm bụng dành tiền cho mình đi chơi với trường, với bạn. Những buổi sáng ba thức dậy ăn cơm nguội để dành tiền lo cho cả nhà…
Những chuyện về gia đình sẽ chẳng bao giờ kể hết được. Đơn giản là vì bạn sẽ chẳng bao giờ tìm được nơi nào bình yên hơn gia đình mình
3. Đừng bỏ cuộc
Cái số 3 này giống như một lời tổng động viên toàn quốc kháng chiến, nhưng hãy luôn nhớ rằng Đừng bỏ cuộc.
Năm 2009, mình bắt đầu xây dựng website đầu tiên sau khi đọc rất nhiều bài viết từ Eblogviet, Misao và Giaiphapso. Dự định ban đầu của mình là sẽ viết nhiều bài, kiếm nhiều lượt người xem, bán quảng cáo và kiếm tiền hoặc viết bài giới thiệu sản phẩm, chờ người khác mua và kiếm tiền hoa hồng.
Tuần đầu tiên, mình viết đều đặn cho website. 2 ngày/ bài. Tuần thứ 2, giảm xuống còn 4 ngày/bài. Tuần thứ ba, thứ tư, rồi website đó rơi vào quên lãng. Mỗi ngày không có đến 10 người ghé thăm website.
Và mình bỏ cuộc. Để website đó đóng bụi và chết dần dần.
Trong khi đó, một website ra đời vào cùng thời điểm với mình khi ấy, cũng do một bạn người Việt lập nên, giờ đã trở thành một website nổi tiếng. Với thu nhập mỗi tháng lên đến 3500 USD.
Mình quyết định quay trở lại và cố gắng một lần nữa. Lần này, mình quyết tâm hơn và có những cách tiếp cận khác. Website đó của mình dần dà kiếm được thu nhập. Số tiền không nhiều nhưng mình bớt phụ thuộc hơn vào ba má. Nếu lúc trước mình không bỏ cuộc giữa chừng thì có lẽ bây giờ thu nhập của mình đã ổn định với một con số cao hơn.
4. Không bao giờ là quá muộn
Harland Sanders, vị cha đẻ của món gà rán KFC nổi tiếng, đã bị từ chối 1009 lần và mãi đến năm 60 tuổi, ông mới bắt đầu gầy dựng sự nghiệp cho riêng mình.
Vì vậy dẫu có là hôm nay, ngày mai, hay 20 năm nữa, bạn cũng có thể bắt đầu làm những điều mình muốn và thay đổi cuộc sống của chính bạn.
Không bao giờ là quá muộn
Miễn là bạn có niềm tin và sẵn sàng làm việc hết mình để đạt được những điều bạn mong muốn.
5. Đừng xóa đi những gì bạn không tự tay tạo ra
Hồi cấp ba, mình từng có ý định tự tử vì tình. Mình thích một bạn trong lớp và bạn ấy thì không thích mình, thậm chí còn xa lánh và không nói chuyện với mình.
Thế nên mình nghĩ cuộc sống này không còn ý nghĩa nữa, và hay làm ngập các trang cá nhân bằng những hình ảnh chết chóc, ủy mị, cắt tay cắt chân…
Nhớ lại khoảng thời gian đó, mình thấy mình thật là trẻ con. Cuộc sống này vẫn còn biết bao nhiêu điều để sống. Và việc bạn trưởng thành được như ngày hôm nay không chỉ cho mình bạn mà còn cho ba mẹ bạn, cho những người xung quanh bạn, thầy cô, bè bạn của bạn. Bạn không thể ích kỷ và nghĩ cho riêng mình.
Việc ra đi, nghe thì có vẻ dễ dàng, ít nhất là với người chết. Họ chỉ cần leo lên cầu Sài Gòn nhảy cái ùm xuống, và rồi vài phút sau, khi nước đã bắt đầu tràn vào phổi, họ sẽ ra đi. Nhưng với những người ở lại thì đó lại là một chuyện khác. Họ phải học cách chấp nhận những nỗi mất mát, thiếu vắng trong cuộc sống khi bạn ra đi. Những nỗi đau giằng xé ấy còn đau đớn gấp vạn lần nỗi đau xác thịt của những người lựa chọn cái chết. Mà nỗi đau tâm hồn thì càng khó để hàn gắn.
6. Bạn bè có thể rời xa ta, nhưng ký ức thì còn đó mãi mãi
21 tuổi nghĩa là 21 năm sống trên cuộc đời này. Mình đã gặp rất nhiều người. Một số trong đó trở thành bạn, một số không. Những người trở thành bạn có thể vì nhiều lý do: cùng lớp, cùng trường hoặc giả quen nhau trên một diễn đàn trên mạng. Có những người thân hơn, có những người chỉ đôi lần gặp nhau, nói chuyện thấy hợp tính mình cũng xem nhau là bạn. Nhưng dù thân hay không thân, thì mỗi người đều có một vai trò trong cuộc sống của mình như những gam màu trong một bức tranh. Thiếu một màu sẽ làm bức tranh không trọn vẹn.
Nhưng tình bạn thường không kéo dài mãi mãi.
Rồi đến một thời điểm nào đó họ sẽ rời xa ta và đi trên con đường của riêng mình. Mỗi người có một chí hướng, một mục tiêu riêng. Nhiều khi, đi trên đường, ngang qua một đứa bạn cũ, mình mừng rơn. Nhưng phía đối diện đáp lại bằng cái nhìn ráo hoảnh, trống không. Hoặc giả có những tình bạn đã từng rất thân, nhưng một thời gian dài không nói chuyện. Đến khi gặp lại, cuộc trò chuyện là những câu đối đáp ngại ngần rồi im bặt.
Dẫu tình bạn rồi một ngày có thể ra đi, nhưng những ký ức về nó thì còn đọng lại. Mãi mãi. Nhắc người ta nhớ rằng đã từng yêu, từng ghét, từng vụng dại ngây ngô hay từng sống một cách trong trẻo và hồn nhiên thế nào
Nên mình vẫn luôn giữ ký ức về những tình bạn đó, trong một ngăn kéo riêng và cẩn thận đặt vào trong lòng.
7. Yêu và hiểu
Yêu thì thiên về cảm xúc cháy bỏng giữa hai tâm hồn. Hiểu thì thiên về sự chia sẻ những ngọt bùi đắng cay, trăn trở hay vinh quang trong cuộc sống.
Ban đầu thì yêu, nhưng để tình yêu đó dài lâu thì cần phải hiểu. Bởi những cảm xúc nhất thời sẽ không cho bạn đủ nghị lực để cùng người mình yêu vượt qua những sóng gió trong cuộc đời này. Chỉ có hiểu, chỉ có tin, chỉ có san sẻ cho nhau những cảm xúc trong cuộc sống thì tình yêu mới dài lâu được.
8. Đừng khuyên, hãy học cách lắng nghe
Hồi xưa mình thích khuyên bạn A làm cái này, bạn B làm cái kia, những điều mà mình nghĩ rằng sẽ tốt cho bạn. Nhưng rốt cuộc, những lời khuyên đôi khi trở nên sáo rỗng. Vì bản thân chúng ta không biết được chính xác hoàn cảnh của người khác, cũng không thể đi sâu vào tận trong lòng họ để biết họ thật sự đang muốn gì. Chúng ta chỉ là những người ở bên ngoài, chúng ta chỉ thấy được lớp vỏ bên ngoài mà không nhìn ra được những cảm xúc bên trong. Nên nhiều lúc, lời khuyên mà chúng ta đưa ra trở nên giáo điều, cũ kĩ.
Thay vì khuyên, chúng ta hãy học cách lắng nghe mọi người.
Đôi khi, mình hay rủ bạn ra cà phê, chẳng để làm gì cả. Nhiều khi cả buổi cà phê được lấp đầy bằng những câu chuyện không đầu không cuối. Nhưng khi bước ra khỏi quán cà phê. Cảm giác như gánh nặng oằn trĩu trên vai đã vơi đi phần nào.
Đôi khi, người ta nói chỉ cần được ai đó lắng nghe. Vậy là đủ rồi. Giống như bài viết này, thật ra đây không phải là những lời khuyên. Đây chỉ là những gì mình thấy được và kể lại cho các bạn nghe. Và mỗi người sẽ có một cách đón nhận cho riêng mình.
9. Luôn cảnh giác
Bên cạnh những người giúp đỡ bạn, vẫn luôn có những kẻ rình rập và muốn đưa vào tròng. Do đó, lúc nào cũng phải đề cao cảnh giác. Đặc biệt là các bạn hay làm việc trên mạng. Ví dụ như không mở email có tiêu đề lạ, không click vào link lạ, mở chế độ bảo mật 2 tầng của Gmail để tăng tính bảo mật…
Có thể bạn sẽ cho đó là rườm rà, phức tạp. Nhưng đến khi bạn mất những dữ liệu quan trọng thì bạn sẽ biết được giá trị của những việc làm nhỏ ấy.
10. Sống trọn vẹn từng ngày
Mỗi ngày trôi qua, bạn sẽ có thêm 24 giờ để sống (tương đương 1440 phút hay 84600 giây – thiệt ra mấy số này không có ý nghĩa nhiều lắm, nhân lên cho bự vậy thôi hà), và bạn sẽ không thể lấy lại thời gian mà mình đã mất.
Do đó, hãy sống thật trọn vẹn từng ngày (đặc biệt là các bạn trẻ). Bởi nếu cứ mãi phí hoài tuổi trẻ, sẽ có lúc bạn ước giá như thời gian sẽ quay trở lại. Khi ấy, bạn đã ở bên kia của cuộc đời và chẳng thể nào quay trở lại được nữa.
11. Ngừng than vãn
Hãy thực tế một chút. Việc than vãn sẽ tiêu tốn năng lượng (ngồi than), tốn thời gian, tốn chất xám, khiến hệ thần kinh bị căng thẳng do phải đối mặt với những cảm xúc tiêu cực. Mặt khác, than vãn sẽ chẳng giúp ích được cho bạn điều gì cả ngoại trừ việc giúp bạn giải tán một đám đông (chẳng ai muốn nghe bạn than thở về những trắc trở trong cuộc sống của bạn, họ đã có quá nhiều việc để phải suy nghĩ rồi).
Thay vì than vãn bạn có thể:
Tìm ra nguyên nhân khiến bạn suy nghĩ tiêu cực và giải quyết nó.
Nghĩ về những điều khác tích cực hơn làm động lực bước về phía trước.
Làm việc khác, có ích hơn
…
Dù có chọn giải pháp nào, thì ít nhất, bạn cũng đã không phí hoài thời gian của mình vào việc than thở.
12. Thôi mộng mơ, hãy bắt tay vào thực hiện
Ngày xưa mình hay mơ rằng một ngày nào đó mình sẽ giàu. Kiểu như mình chạy lon ton ra biển, xong nhặt được cái chai. Mình sẽ mở cái chai và bùm, một ông thần hiện ra. Mình sẽ ước thật nhiều đồ ăn, nhà lầu, xe hơi… Mình sống trong những ước mơ, những gì không có thực.
Nhưng rồi mình nhận ra, những câu chuyện thần tiên đó chỉ có trong sách vở. Và đó, âu cũng chỉ là ước mơ của con người. Nếu mình không bắt tay vào làm điều gì đó, mình sẽ không có được gì cả.
Ước mơ thôi không giúp bạn đạt được những gì bạn mong muốn. Chỉ có hành động, chỉ có bắt tay vào thực hiện thì bạn mới bước thêm những bước còn lại đến với giấc mơ của mình.
13. Không làm nhiều việc cùng lúc
Hãy tưởng tượng xem cảnh này có quen không nhé: Bạn mở máy tính, check mail. Trong thời gian chờ đăng nhập mail, bạn mở yahoo và chat với bạn. Khi đã đăng nhập xong vào mail, bạn mở thêm Facebook và cập nhật trạng thái. Bạn sực nhớ chưa làm bài tập về nhà môn toán nên lật đật chạy đi lấy cuốn sách. Khi bạn quay lại, bạn tiếp tục chat, Facebook rồi mới qua mail và quay lại cuốn sách.
Bạn nghĩ rằng làm nhiều việc cùng lúc sẽ giúp tiết kiệm thời gian? Thiệt ra thì không.
Não bộ không thể xử lý nhiều việc cùng lúc. Bên cạnh đó, khi không toàn tâm toàn ý thực hiện một điều gì đó, kết quả sẽ không được như bạn mong muốn (ví dụ: bạn làm xong bài tập, nhưng 4/10 bài bị sai kết quả…)
Thay vào đó, bạn có thể làm từng công việc một lúc. Khi đó, bạn sẽ giải quyết công việc nhanh hơn và hiệu quả hơn. Ngoài ra, bạn sẽ sắp xếp được thời gian biểu của mình thay vì để nó rối tinh rối mù lên như một đống hỗn độn.
Bạn có thể dùng công cụ SimpleOlogy để giúp việc xây dựng thời gian biểu một cách hợp lý hơn
14. Không có những người không có cơ hội, chỉ có những người bỏ qua cơ hội
Cơ hội luôn đầy rẫy. Việc nắm lấy hay không là nằm ở bạn
15. Trân trọng những hạnh phúc xung quanh bạn
Hạnh phúc là gì?
Đơn giản thôi. Hạnh phúc vẫn luôn ở xung quanh bạn. Là khi bạn còn có cha, có mẹ, có người để yêu thương. Là khi bạn biết cho đi mà không hề toan tính. Những gì từ trái tim sẽ đến được với trái tim.
16. Biết mình muốn gì
Hồi cấp 2, mình ước mơ trở thành kiến trúc sư. Lớp 10, mình lại thích tin học. Sang đến lớp 12, khi đứng giữa những sự lựa chọn về nghề nghiệp, mình quyết định theo ngành tài chính. Hiện giờ, đang học ngành tài chính, mình biết mình không phù hợp lắm với ngành này. Và con đường mình chọn là muốn trở thành một người làm việc toàn thời gian trên mạng.
Mãi đến tận bây giờ, mình mới nhận ra được ước mơ của mình và mình thực sự muốn gì. Dù đã trễ, nhưng mình sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành ước mơ này.
Mình nghĩ, mỗi người nên biết rõ mình muốn gì để có thể toàn tâm toàn ý hoàn thành ước mơ đó.
17. Tình yêu không phải là tất cả
Mình từng nghĩ đến cái chết khi bị từ chối tình yêu.
Đó có lẽ là hành động ngu ngốc nhất trong cuộc đời mình.
Cuộc sống này đáng quý lắm. Và trong cuộc sống, tình yêu không phải là tất cả, còn có gia đình, bạn bè, thầy cô… Nếu không yêu được người này, bạn có thể yêu người khác. Tình yêu không phải là luật, nó không quy đinh bạn phải làm thế này thế kia. Tình yêu, đơn giản là tuân theo những gì trái tim bạn mách bảo.
Nhưng đừng vì không có được tình yêu mà bi lụy. Không có người yêu bạn vẫn có thế sống. Đó chẳng qua chỉ là sự lựa chọn của mỗi người mà thôi.
Đôi khi, mình đọc báo, thấy một vài bạn tự tử vì tình lại thấy xót xa. Việc tự tử sẽ không giúp ích được gì cho bạn ngoại trừ dập tắt cuộc sống của bạn. Và bạn, sẽ chẳng còn làm được điều gì khác để thay đổi đời mình. Khi ấy, dẫu có xót xa, thì cũng đã là quá muộn.
Mình nghĩ nếu có ma, thì những con ma tự tử (đặc biệt là tự tử vì tình) hẳn sẽ đau đớn lắm. Vì chúng sẽ nhìn thấy được cuộc sống, nhìn thấy được nỗi đau của gia đình, sự xót xa trong những tiếng khóc thương của ba, của mẹ. Đau đớn hơn, là khi cái kẻ đã khiến bạn tự tử nhiều khi thấy thoải mái hơn vì bớt đi một cái đuôi bám theo. Khi ấy, chúng có gào thét, có cố níu lấy thì cũng không thể làm gì được. Chúng đã vĩnh viễn rời xa khỏi thế giới này.
18. Biết quan tâm người khác
Ngày xưa mình thường mong một ngày có thể ở một mình, không ai quan tậm. Chỉ có một mình mình với nỗi cô đơn. Khi đó, mình sẽ ngụp lặn trong nỗi cô đơn, để nỗi cô đơn ngấm dần vào da thịt, từng chút một, cho đến khi mình có thể cảm nhận được nó một cách rõ ràng nhất.
Mình đã lầm.
Mình đã trải qua những ngày như vậy. Cảm giác cô đơn giống như một mũi dao, cứa vào da thịt bạn. Khi bạn cần ai đó, ngoảnh đi ngoảnh lại mà không thấy một bóng người. Cảm giác giống như rơi xuống một vực sâu, giơ tay ra mong một bàn tay giữ bạn lại với cuộc đời. Nhưng đáp lại bạn, chỉ là một khoảng không trống rỗng, lạnh lẽo và không một bóng người.
Hãy biết quan tâm đến người khác. Đó không chỉ là việc giữ gìn một tình cảm, mà đó còn là một cơ hội để bạn nhận lại sự quan tâm khi bạn cảm thấy cô đơn và tuyệt vọng nhất.
Nói thì dông dài, nên bạn có thể đọc một mẩu chuyện nhỏ sau đây và có những cảm nhận cho riêng mình.
19. Đừng sa vào hố lầy thông tin
Mỗi ngày mình nhận hơn 20 email. Thường một vài email trong số đó sẽ dẫn đến một số bài viết hay mới đăng trong ngày. Mình thường click vào đó, đọc thông tin, sau đó ghé qua trang chủ để xem có tin gì mới không. Mình cứ tiếp tục click và đọc cho đến khi nhận ra đã mất hơn 1 tiếng đồng hồ chỉ để lang thang trên xa lộ thông tin và không làm được việc gì cả.
Mình nghĩ đây không phải là vấn đề của riêng mình, mà còn là của rất nhiều bạn trẻ hiện nay. (Website bạn đó có thể khác nhau, tùy sở thích, nhưng vẫn là một vòng quay bất tận của click và xem)
Mỗi ngày có rất nhiều sự kiện xảy ra, kéo theo đó là dòng thông tin bất tận. Dù rất nhiều thông tin thú vị nhưng nó sẽ ngốn nhiều thời gian của bạn. Do đó, hãy đặt cho mình một mục tiêu trước khi bắt đầu lướt qua thông tin. Bên cạnh đó, cần học cách đọc nhanh, đọc lướt để nắm ý chính của bài báo thay vì theo dõi từng chi tiết một. Những thói quen đó sẽ giúp bạn tăng tốc độ đọc và đọc được những gì cần thiết thay vì phải ngốn một lượng thông tin vô nghĩa khổng lồ.
20. Đừng bắt người khác theo ý bạn
Ý kiến của bạn không phải là mệnh lệnh và không phải lúc nào cũng đúng. Cách tốt nhất để có được một quyết định phù hợp là cùng thảo luận, lắng nghe lẫn nhau để tìm một hướng giải quyết cho cả hai. Việc bắt ép sẽ khó dẫn đến kết quả tốt cuối cùng. Vì khi bạn cảm thấy không thoải mái với những việc đang làm, bạn sẽ không làm việc hết sức mình.
21. Hãy là chính bạn
Điều khiến bạn đặc biệt trên cõi đời này là vì bạn là chính bạn. Mỗi người có một tính cách riêng, một góc nhìn riêng, một cách tiếp cận riêng. Những điều đó làm nên sự muôn màu muôn vẻ của cuộc sống này.
Bạn không cần phải đẹp, hào hoa, phong nhã. Bạn chỉ cần là chính bạn
SOURCE:gocsuyngam.com
No comments:
Post a Comment